Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn.Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa.Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng.Chị lắc đầu bảo mệt lắm.Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.
