RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần.Tốc độ tăng trưởng lên đến 20% mỗi năm.Mục từ thứ hai thì liên quan đến việc Watson mở United Negro College Fund, đó là một loại quỹ giáo dục dành cho người daĐó là: con người thì quan trọng hơn việc kiếm tiền, nhân viên cần giữ sức khỏe và tránh xa rượu cùng thuốc lá, nhân viên thì cần được ông chủ đối xử công bằng cùng nghiêm khắc, những người làm nghề bán hàng thì cần ăn mặc nghiêm chỉnh và tôn trọng khách hàng, công nghệ thì sinh ra khuynh hướng kinh doanh và là cách để dẫn đầu, dư luận và sự nổi tiếng cần được kiểm soát.Đại loại như Watson phải bỏ công ty để lao đến trường tiểu học, sau cú điện thoại của ông hiệu trưởng về việc nhóc Tom đã đổhóa chất có mùi chồn hôi vào hệ thống thông giócủa nhà trường.Ông rất ghét những cái đầu thụ động.Trong khi đó, Gerstner lĩnh nhận một IBM lỗ nặng và nợ đầy vai.Watson quyết định ở lại New York và nhanh chóng biến mình thành một trung tâm tổ chức cứu trợ, chuyển hàng viện trợ về Dayton.Không chỉ tiền lãi thu được tăng cao, mà bà còn có lợi nhuận lớn nhất là sự quý mến của mọi người dành cho một người biết kinh doanh như bà.Liệu người của muôn năm cũ có thể cho hậu thế hôm nay lợi ích gì?