Nhưng vẫn không đủ trang trả.Để đến một lúc nào đó, họ chợt nhận ra rằng mục tiêu ấy không dành cho họ, và họ lại mất nhiều thời gian để băn khoăn, suy nghĩ không biết phải bắt đầu lại như thế nào.Nghĩa là chúng không thể gặp nhau dù là một phần rất nhỏ… dành cho người đi bộ.Những người có khuynh hướng giữ chặt mọi điều trong lòng thường cảm thấy cô độc, hoài nghi rằng người khác không hiểu họ.Một nghiên cứu gần đây của Học viện tâm lý hôn nhân và xã hội học đã phát hiện ra một số người hoàn toàn mâu thuẫn với mình trong quá trình tìm hiểu tình yêu và tiến đến hôn nhân.Ngoại trừ những cuộc tranh luận về chuyên môn nhằm mục đích phân tích, góp ý - thì hầu hết các lần tranh cãi đều dẫn đến một kết quả chẳng lấy gì làm vui vẻ - ngay cả khi bạn đúng, bạn cũng chẳng đạt được gì ngoài việc trở nên đối nghịch với người đối diện."Ai đi sẽ đến - ai tin sẽ được - ai tìm sẽ thấy".Nhưng vẫn có những người dám mơ đến những điều mà họ biết rõ là không thể nào đạt được, và từng ngày họ sống trong hạnh phúc cùng với những ước mơ đó.Mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn nhiều nếu mỗi người biết hy sinh điều mình thích để đạt được điều gì đó chấp nhận được, hơn là hy sinh điều có thể chấp nhận được để rồi không đạt được điều gì cả.Trong những phút giây đối mặt với thất bại, sai lần, nghịch cảnh và đắng cay cuộc đời, ngay với những người bản lĩnh, nhiều vốn sống nhất cũng đôi lúc mất phương hướng và tự hỏi: Thế nào là hạnh phúc thực sự? Ý nghĩa và giá trị cuộc sống của mình là gì? Vì sao cảm giác hạnh phúc thực sự lại khó tìm đến thế? Hạnh phúc sao đến rồi lại đi? Có thực sự tồn tại và phải đi tìm hạnh phúc vĩnh hằng ở đâu? Làm thế nào để hạnh phúc thực sự? Hạnh phúc là luôn bằng lòng với chính mình hay dám thay đổi, vượt lên để đạt được điều mình mơ ước? Hạnh phúc là cảm nhận tĩnh lặng hướng nội, tự bằng lòng với cuộc sống đang có hay dám vươn lên chinh phục những thử thách để khẳng định mình và thay đổi cuộc sống?
