Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.Chắc bạn không dám cả gan chối cãi điều đó chứ? Nếu bạn chịu nhận mà còn không chịu bỏ ra một phần mỗi ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng về lý trí, nguyên tắc và hành vi thì có khác gì muốn sáng thì phải có đèn, mà bạn lại nhất định không chịu thắp đèn không?Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Rồi tôi sẽ xin giảng tại sao.Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có.
