Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí.Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì.Đó chỉ là những bức tường lửa sơ sài non nớt.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Những thằng bạn thân thì đã chuyển đi từ cấp II.Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo.Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì.Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia.Ai có lương tâm và danh dự của người nấy.
