Đã đi một số cây số.Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp.Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn.Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó.Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực.