Ông là chủ bút tờ báo Philadelphia Bulletin và khi diễn thuyết trước học sinh một trường trung học, đã hỏi họ: "Những trò nào đã từng thấy xẻ gỗ [17], giơ tay lên".Và qủa thiệt chúng thấy liền.Bà cố tưởng tượng những thống khổ trong đời tư của những người đó.Nhờ đó ông luyện được lối văn tự nhiên rõ ràng, có duyên, hấp dẫn một cách lạ lùng.Xin bạn cho tôi nhắc lại câu đó: "Nếu dùng hết thời gian vào việc tìm tòi những sự kiện một cách vô tư khách quan, thì khi nhận thức những sự kiện ấy, ưu tư sẽ tan dần đi".Quy tắc đó thiệt hay, chẳng những cho Công ty U.Tôi biết rằng khó học được cách giao uỷ trách nhiệm cho người khác.Rồi tôi mở vòi hơi [26] mà không châm cho cháy.Anh nói: "Chẳng còn sống bao lâu nữa thì tận hưởng thú đời đi.Rồi tuần sau, ông lại nắm cổ một tật xấy khác, xắn tay áo, sẵn sàng nhảy bổ vào vật nhau với nó.
