Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.- Thôi khỏi, tớ mới uống xong.Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica.James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn.Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết.Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.
