Ông bắt đầu quen nhiều người, và nhiều người cũng bắt đầu biết ông.Trước khi vào chào một ông khách, tôi dò hỏi để biết ông ta đóng thuế bao nhiêu, có thói quen nào, tư tưởng về chính trị và tiêu khiển ra sao? Trong khi người ta tiếp, tôi lợi dụng tất cả những điều đã thăm dò được đó.Vậy tại sao ta lại mong loài người nhớ ơn ta nhiều hơn họ nhớ ơn Chúa?Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm!Charles Schwab nói với tôi có lần ông đã cứu một người giữ tiền ở ngân hàng.Ông già đáp: "Phải, họ công kích dữ thiệt, nhưng bác nên nhớ rằng không ai thèm đá một con chó chết cả".Sau lúc từ biệt, tôi ngó lại thì thấy con chó đứng thẳng, hai chân trước vịn lên vai chỉ, để chủ vuốt ve.Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.Tôi chỉ cần làm chủ được tôi, làm chủ được tư tưởng của tôi, làm chủ được nỗi sợ sệt lo lắng của tôi, làm chủ được đầu óc và tinh thần của tôi.Người ta rất sợ thứ đó mà cũng nhiều người thất bại về nghề đó lắm.