Tôi tự nhủ: "Ráng làm vui cho anh chàng này một chút, làm cho y nở một nụ cười.Người Trung Hoa thiệt khôn.Rồi sau xảy ra sao? Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E.Tôi hiểu rằng những lý lẽ mà tôi dùng từ trước tới nay hoàn toàn vô ích.Trong lúc điểm tâm cha lại khiển trách con nữa: con đánh đổ sữa, con nuốt vội mà không nhai, con tì khuỷu tay lên bàn, con phết bơ lên bánh nhiều quá.Tới nửa đêm tôi xin phép ra về.Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy".Tôi vội vàng muốn trả lời bà ta rằng: "Nếu tôi đã có một lỗi về địa lý thì bà còn có một lỗi nặng hơn nhiều, là lỗi không được nhã nhặn chút nào hết".Vả lại trông thấy những lầm lỡ, khó chịu lắm".kỵ binh tới trễ quá v.
