Không hẳn là sợ mất cho bạn.Chị mặt nhàu đợi lâu nói: Thôi cảm ơn, sốt ruột.Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp.Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch.Buồn thay, chúng cứ chọc vào tai.Sống phải khéo lắm, miễn là không làm gì sai.Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.