Bác vòng sang phía trái tôi.Giờ ta muốn nghỉ một lúc.Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó.Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được.Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ.Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn.Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.