Tôi ít thấy bạn trai thiếu niên ban ngày mà ngồi yên.Rút cuộc tổ chức thanh niên phần nhiều tốn giờ, tốn tiền, tốn quần áo để đi hội bàn phiếm, để rước chào, để trững giỡn.Thầy nói rủi văng nước miếng họ cười ầm lên.Họ tuy không cótính hồ nghi như của hai người nầy nhưng họ hay có cảm tưởng thầy giáo thiên vị bạn lớp chép bài.Không có gì họ lưu tâm bằng kiếm được miếng ăn manh mặc và ở yên thân.Họ thích trật tự và sạch sẽ lắm.Nhục tình xô đẩy họ đến nhục lạc.Phải nỗ lực xây dựng hòa bình.Con người ve vãn, chọc ghẹo là con người nui mầm móng bội bạc.Tranh đố trong báo cũng rất có lợi cho sự luyện tập óc tưởng tượng.
