Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Đời sống cần những đột biến.Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc.Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ.Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường.Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.