Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực.Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý.Tôi ngộ nhận thì không nói làm gì.Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.Nhất quyết phải cạo râu.Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác.Thế mà rồi cũng ngủ được.Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm.Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì.Người bảo đời là bể khổ.
