Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ.Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.Nhà văn vội áp trán vào miệng nàng.Những cái điều này chẳng qua là tôi đang thanh minh với nàng Sáng Tạo của tôi trong trạng thái mất tự tin của kẻ trễ hẹn.Bạn chưa làm được gì cho họ.
