Nó như bộ mặt cái giấc mơ.Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết.Nhưng không phải là tất cả.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó.Bác gái: Bác là bác lo lắm, gọi điện khắp nơi không thấy con.Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.Sống phải khéo lắm, miễn là không làm gì sai.