Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.Đáng lẽ nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được, tôi phải chạy lại sân quần vợt đây" thì bạn phải nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được vì tôi phải làm việc đây".Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.Mà thiếu năng lực ấy - nghĩa là thiếu năng lực ra lệnh cho óc làm việc rồi bắt nó tuân lệnh - thì sống không ra sống.Người ta phải thăm bạn bè.Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.