Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.Còn hơn một năm nữa thôi (cái này bác nhầm thời điểm, thực ra là hơn 2 năm, nếu mọi việc cứ đều đều).Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết.Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết.Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.