Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ.Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh.Q của lí trí không tự an ủi được.Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi.Chả phải bổn phận gì.Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi.Đến lúc cậu mệt mỏi và khuất phục thì thôi.Thật lòng, tôi muốn khóc.Thất vọng, tụt giá rồi.Tôi tin cuộc sống với tiến độ phát triển sẽ khiến nó mở mang hơn.
