Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh.Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó.Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể.Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết.Thật ra, có gì để mất đâu.Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết.Chúng là những kiệt tác.Bác không rõ cháu đi đâu.Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…