Thời oanh liệt của tôi quả đã qua hẳn.Sắp bước vào căn phòng họ, nỗi lo sợ bùng lên mạnh quá, tôi phải đi đi lại lại trước cửa phòng hoặc ra hẳn ngoài đường mà đi loanh quanh.Bạn không tin vậy ư? Được, xin bạn thí nghiệm đi.Muốn vậy, bạn hãy nói với các bắp thịt của bạn rằng: "Duỗi ra- duỗi ra- xả hơi và nghỉ ngơi".Ông bây giờ làm phó hội trưởng Hội Tâm lý và ông đã phỏng vấn nhiều người ưu tư, thần kinh suy nhược.Vậy chúng ta nên nhớ quy tắc thứ bảy này:Không, xin đừng tin vậy.Con phải bỏ hết oán hận, hết ý nghĩ chua chát đối với bất cứ ai".Bây giờ có khi cả tháng tôi không nhớ rằng bàn tay trái của tôi chỉ còn bốn ngón.Ông là con một nhà cực nghèo.
