Những câu hỏi về công việc một người đã làm cách đây vài giờ chỉ là để mở đầu cuộc trò chuyện.Không ai có quyền nói cô ấy có thể làm gì và không thể làm gì, ít nhất cũng là việc sẽ ăn trưa lúc mấy giờ và khi nào quay lại văn phòng.Cô ấy mời tôi đến dự lễ khai trương một thư viện riêng chuyên về sách lịch sử của Mỹ.Chính tôi đã từng là người nhút nhát, tôi luôn cố tình trì hoãn việc đến sớm.Ngày nay, những lời khen ngợi công khai được đưa ra quá cụ thể và quá mức.Đó là một phương sách khôn khéo và, khi bạn thực hiện một cách tự nhiên, thì phương sách đó thật tuyệt vời.Trước khi đi, tôi đã kiểm tra lại địa chỉ: khu phố 82 và đại lộ Park.Tôi biết, đó là một câu hỏi chẳng đâu vào đâu, nhưng nó làm cho chúng tôi trò chuyện được đôi phút cho đến khi chúng tôi tách ra một cách lịch sự và tiếp xúc trò chuyện với những người khác.Họ khúm núm khi nghe anh đã xong chưa? Chúc một ngày tốt đẹp.Rõ ràng cô ấy đã phán đoán được cảm xúc của tôi và tôi cảm thấy giống như một con ngốc nếu tôi nhận ra những gì mà tôi đã làm.
