Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết.Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.Và một số lí do khác…Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó.Lúc hàng vắng teo ngồi rỗi mới là lúc bác buồn.Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng.Thời gian đã dạy con người bài học yêu thương.Khi bạn tưởng tượng nhiều bạn sẽ thấy chán.Có người nhìn bà già, nhăn mặt, bĩu môi.Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau.