Tôi quyết định gọi điện thoại cho chị,.Hôm nay tự nhiên có hứng dậy sớm, ngồi viết nhật ký.Sự trưởng thành về thể chất và tinh thần của chúng tôi cũng kéo theo "sự trưởng thành" của những trận đối đầu, không còn những trận chiến vì bánh kẹo hay đồ chơi nữa mà chuyển sang những chủ đề mới, "ô mai" hơn, “ô mai” như cái độ tuổi của chị em tôi.Từ thứ hai đến chủ nhật hầu như không có ngày nào được ngơi nghỉ.Châu Anh luôn phải đối mặt với việc phải đầu tư nhiều thờiNhưng chỉ một lúc sau, như có lực hút vô hình, tôi lại châm chú nhìn bà cụ ấy.Nhưng dần dần rồi thời gian và cái nét thanh bình ở CamBridge cũng làm cô ngui ngoai phần nào.- Ê, vậy còn chầu nhậu trưa nay thì sao, quyết định lẹ để tôiTôi bước vào lớp, hàng chục cặp mắt ngơ ngát hiếu kỳ của lũ trẻ hướng về phía mình, tuy hơi lúng túng nhưng tôi vẫn cố gắng lấy hết bình tĩnh đọc bài "diễn văn" mà tôi đã tập hàng trăm lần trước gương suốt một tuần lễ.Chíp không nói lời nào, chỉ liếc một cái, cái liếc mắt “đầy chết chóc” của cô là đủ khiến cả bọn phải im re rồi.
