Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.Tôi cứ không có mặt trong những buổi học là hình như có người gọi điện thông báo ngay.Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết.Trốn học mà để bị nói.Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi.Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép.Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài.Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.Cái từ nhân loại đẹp thế mà hay gây phản cảm.Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM.
