Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?Trong chiến tranh vừa rồi, người ta phải nối đuôi hằng giờ trước tiệm để mua bánh của bà.Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?".Rồi nói với hàm răng, mắt, tay, chân: "Duỗi ra".Ông không sao trị được hai bệnh ấy, nên ông nhất quyết lợi dụng chứng mất ngủ của ông.Trước kia tôi thường trả lời miệng mà không chép lên giấy, nhưng từ lâu tôi bỏ lối ấy vì nhận thấy rằng chép những câu hỏi và trả lời lên giấy làm cho óc tôi sáng suốt hơn.Nó làm cho họ già đi, tính tình hoá chua cay.Nhưng phương pháp ấy đã có kết quả mỹ mãn tới nỗi từ đấy tới nay tôi luôn luôn dùng nó và nhờ nó mà đời tôi gần như không còn biết lo là gì nữa".Những chứng khoán của Công ty ông, được Sở Hối đoái Nữu Ước cho là có giá trị.Thượng đế cũng vậy nữa.