Nhưng tôi không trốn đâu được hết.Tôi tự nhủ: "Sự thất bại đó là một vố đập vào danh tiếng ta và có thể làm cho ta mất việc.Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?".Một buổi trưa hè, chúng tôi đương đàm đạo tại nhà anh Đ.Không còn phải suy nghĩ gì cả.Đóng chặt tương lai cũng như đóng chặt dĩ vãng lại.Một hôm, trong những trường hợp bi đát nhất, cô nhận thấy cô có thể diệt được ưu tư.Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo.Cho nên tôi phải viết chương này để gõ cửa bạn và xin bạn đề phòng.Nhưng người ta có theo luật ấy không? Không.
