Và tôi đáp: “Bạn vốn đã sẵn có rồi.Hãy chắc rằng cơ thể bạn hoàn toàn thư giãn.theo nghĩa hẹp của từ này, bệnh tật có một quá khứ và một tương lai.Loại suy nghĩ có tính cưỡng chế này thực sự là một thói nghiện ngập.Những người thực sự nhận ra được thường trở nên chán đời và u uất: Nếu không gì có thể giúp bạn thực sự thỏa mãn, vậy còn có thứ gì để bạn gắng sức, đâu là ý nghĩa thiết yếu của sự vật? Nhà tiên tri soạn ra Cựu Ước Kinh hẳn đã đi đến nhận định này khi ông viết: “Ta đã chứng kiến mọi việc được thực hiện dưới bóng mặt trời này; chiêm ngưỡng chúng, ta thấy tất cả đều phù phiếm và giống như cố sức đuổi thoe một cơn gió vậy”.Lúc ấy bạn sẽ thấy rằng chưa hề có một tượng đá như thế.Làm thế nào chúng ta có thể giải trừ được tiêu cực như ông đề nghị?Nếu bạn không kịp thoát ra, bạn sẽ bị chìm chung với nó.Ngay khi một trong những cánh cổng ấy mở ra, tình thương hiện diện trong bạn như là “tri kiến nhờ cảm nhận” về cái nhất thể.Tôi không đưa ra lời giải đáp bởi vì không thể có vấn đề khi chú ý của bạn lưu trú toàn triệt ở cái Bây giờ.
