Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì.Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu.Đến giờ phút này, khi viết những dòng chữ sau cùng của cuốn sách, tôi lại có một niềm tin mạnh mẽ hơn cả lúc ban đầu.Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ.Tôi lượn sang bên trái.Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ!Benny không hiểu gì cả: Cười cái gì chứ? Tại sao tớ phải cười?Đó là chia sẻ của tôi dành cho bạn.Rồi vỗ vai Don nói rằng: Ồ, Don đấy à? Gặp cậu ở đây tớ mừng quá!Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không….
