Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng.Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng.Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng.Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ.Như một thứ bạn bè cho xôm tụ.Chả nghĩ nhiều cho ai được.chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cáCó điều, những cơn đau không tha cho ông cụ.Nếu bạn cứ chiều lòng họ, chả mấy chốc mà bạn giống họ như rập khuôn.Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.