Bạn là một người thầy, mỗi ngày bạn phải lên lớp với những học sinh, sinh viên quen thuộc để truyền đạt lại những kiến thức và kinh nghiệm của mình.Hãy dũng cảm bắt tay vào những công việc đang chờ bạn hay một công việc mà vốn dĩ bạn rất yêu thích.Nhưng có những sai lầm mà bạn nghĩ là mình không thể còn cơ hội để sửa chữa, khắc phục được.”Cứ sau mỗi lần ghi thêm điểm, họ lại không thể cưỡng lại mong muốn chơi tốt hơn".Hẳn là cô ấy đã dự định làm một số việc cho ngày cuối tuần.Để đến một lúc nào đó, họ chợt nhận ra rằng mục tiêu ấy không dành cho họ, và họ lại mất nhiều thời gian để băn khoăn, suy nghĩ không biết phải bắt đầu lại như thế nào.Tại sao nhà trường lại bố trí như vậy? Vị trưởng khoa đã chọn phòng đó vì nó có diện tích phù hợp với số lượng sinh viên tham dự kỳ thi hôm đó, còn các nhân viên bảo dưỡng lại được gửi đến vào buổi sáng, trời mát hơn và làm việc ngoài trời sẽ dễ chịu hơn.Nhưng đừng để những điều đó ảnh hưởng đến bạn.Nhưng anh vô tình đã tự cô lập mình với mọi thứ… nằm ngoài tầm đi bộ của mình.Nếu so sánh hiện tại của mình với những khoảng khắc tuyệt vời nhất đã có, bạn sẽ cảm thấy nuối tiếc bởi những giây phút tuyệt vời ấy không thể nào quay trở lại.
