Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.Còn bao nhiêu cái để khám phá.Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó.Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn.Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn.Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút.Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.