Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.- Không đơn giản đâu.- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả"."Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này.Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ."Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
