Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ.Trên hàng trăm bến xe ở ngoại ô, mỗi buổi sáng bạn thấy những người bình tĩnh đi đi lại lại trong khi công ty xe điện trắng trợn ăn cắp thời giờ quý hơn vàng của họ.Nếu khi bán giấy xe cho ông ta, công ty xe điện hỏi "Tôi đổi cho thầy một đồng tiền vàng, nhưng thầy phải các cho tôi 3 cắc" thì tất ông ta la lên dữ dội.Không ăn cắp nó được.Bạn đừng quên rằng những điều bất ngờ rất thường xảy ra, cũng đừng quên bản tính của con người.Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.