Mà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia!Tôi sắp thành một Frank Norris hoặc Jack London hoặc Thomas Hardy thứ nhì.Ở chỗ kiếm được ít huê hồng quá, không xứng với công vất vả đi chào khách.Nếu tinh thần của bà đã thảy đổi, ấy chỉ vì bà đã than khổ với một người và đã được trả lại bằng một vài lời khuyên nhủ cùng một chút tình cảm thành thực.Tôi lo lắng tới nỗi mất ngủ trong một thời gian dài.Bà chẳng có ai ở gần đền nói chuyện cho khuây khoả, ngoài mấy người Mễ Tây Cơ và người da đỏ không biết lấy một câu tiếng Anh.Riêng bệnh của tôi các bác sĩ đã cho chạy quang tuyến trong 49 ngày, mỗi ngày 14 phút rưỡi.Như vậy luôn tám tuần lễ.Vậy sáng thứ hai cứ xuống hãng như thường lệ, và cứ hành động như không có gì xảy ra cả thì còn có hai dịp may để khỏi bị nhốt vào "nhà cầu".Lần đầu, đứa con gái cưng của ông, mới năm tuổi, thình lình chết.