Suốt cuộc đời, tôi không ngừng bị thu hút bởi một tiêu điểm duy nhất và thúc bách: Cái gì làm nên những khác biệt về chất lượng của mỗi cuộc đời? Làm sao chúng ta thường gặp không ít người xuất thân từ môi trường nghèo khổ và vô vọng, vậy mà họ đã thành công trong cuộc đời và để lại những ấn tượng sâu sắc cho chúng ta? Ngược lại, làm sao nhiều người có hoàn cảnh ưu đãi.Bạn có thể giúp người này hướng tiêu điểm tập trung của họ sang những gì họ có thể kiểm soát trong hiện tại.Nên nhớ rằng chúng ta làm bất cứ điều gì cũng nhằm tránh đau khổ hay đạt niềm vui sướng, vì thế, nếu chúng ta tin là điều gì đó gây đau khổ khá lớn, chúng ta sẽ thay đổi được.và sau một cuộc đối thoại lịch sự, anh lính Mỹ này đã tự tay viết 1 bản tự thú về vô số những sự bất công và tính phá hoại của đời sống theo kiểu Mỹ và ca ngợi tính ưu việt và nhân đạo của chế độ phát xít Nhật.Các hành động của người ta tạo ra những kết quả khác nhau là do họ đã hành động theo cách thức khác nhau trong cùng một hoàn cảnh.Ý nghĩa ở đây là hiện tại bạn không đủ mức năng lực thiết để thực hiện nhiệm vụ hiện có.Đau khổ và thỏa mãn cũng là cái hậu trường của những thảm kịch toàn cầu.Chắc chắn một điều: nếu bạn không biết các nguyên tắc của người khác, bạn sẽ thất bại vì sớm muộn bạn sẽ vi phạm chúng.Ông không thực tế, nhưng ông chứng tỏ ông chính xác.Phải chăng Rosa Parks đã nghĩ đến tương lai khi chị nhất định không nhường chỗ trên chuyến xe buýt đó? Phải chăng chị được an bài một sứ mệnh thay đổi cơ chế xã hội? Có lẽ thế.