Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng.Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.Này, mày chuyển cái bàn này lên.Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn.Có người quay lưng lại ngắm hoa.Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần.
