Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.Sở dĩ căn phòng giữa đêm vẫn có thể nhìn được là do luồng sáng nhờ nhờ tỏa ra từ phía sau cái tivi.Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi.Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố.Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều.Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm.Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra.Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.Và anh nhận ra em chẳng bao giờ chơi ác được.
